Tôi được tặng một quả sầu riêng, nhưng lại không thể ăn nó. Bạn nghĩ tôi nên làm gì đây?
Vứt nó đi? Không, tiếc lắm! Thôi thì tôi cứ ôm nó trong người vậy, biết đâu một ngày nào đó quả sầu riêng sẽ “mở lòng” để tôi thưởng thức nó thì sao?
Bạn nghĩ tôi là một tên ngốc ư? Ừ thì tôi đã từng ngốc nghếch như thế. Tôi ôm khư khư quả sầu riêng bên người, bất chấp bị gai nhọn đâm đau điếng. Cho đến khi suýt chút nữa trở thành SpongeBob, tôi mới nhận ra là bản thân ngốc nghếch đến nhường nào. Có lẽ đã đến lúc tôi nên vứt bỏ quả sầu riêng ấy rồi!
Đây là một bài viết về sức mạnh của sự buông bỏ. Khi buông bỏ là hạnh phúc vô giá nhất đối với tôi!
Vì sao tôi mãi vẫn không thể buông bỏ?
An, sinh viên năm 4. Vào một ngày đẹp trời, cậu ngẩng mặt nhìn trời, nhận ra bản thân mình đã chọn sai ngành học. Ngành báo chí, đó là một ngành mà cậu chẳng hề yêu thích, cũng chẳng phù hợp với nó một chút nào! Vì lẽ đó suốt 4 năm đại học, cậu và ngành học của mình tựa như hai đấu sĩ quyền anh, cứ hễ có cơ hội là sẽ đấm vào mặt nhau.
Tất nhiên, ngành học là Mike Tyson, còn An chỉ là một tay đấm nghiệp dư, thế nên người ăn đấm thường là cậu. Nhưng An vẫn nhất quyết trụ lại đến cùng. Vì sao ư? Đó là vì:
- Nỗi sợ mất mát (Loss aversion): An sợ rằng việc từ bỏ ngành học hiện tại là một canh bạc mà cậu chắc chắn thua. Việc từ bỏ khiến cậu cảm thấy sợ hãi. Vậy nên, An thà tiếp tục chày cối hơn là chấp nhận đánh mất nó.
- Ngụy biện chi phí chìm (Sunk cost): Chuỗi ngày thức khuya dậy sớm ôn thi tốt nghiệp, gần 4 năm đại học, những đêm trường chạy deadline, số tiền học phí cao ngất,… An đã bỏ ra quá nhiều cho ngành học của mình, và cậu đương nhiên không hề muốn từ bỏ nó khi chưa “thu hồi vốn”.
- Ảo tưởng kiểm soát (Illusion of Control): Còn giữ là còn hy vọng, từ bỏ là đánh mất hy vọng. An tin rằng mình vẫn kiểm soát được tình hình. Chỉ cần cố gắng thêm một chút, rồi cậu và ngành học sẽ mãi hạnh phúc bên nhau.
Dù vậy cuối cùng, mọi nỗ lực níu kéo của An cũng vô nghĩa, Mike Tyson đã nốc ao cậu. An rơi vào khủng hoảng định hướng. Nhìn bạn bè dần trở thành những cô cậu nhà báo bừng bừng nhiệt huyết, cậu đã tự hỏi:” Mình cũng sẽ như vậy sao?”. Dẫu vậy câu trả lời mà cậu nhận được luôn luôn chỉ có một chữ.
“Không!”
Vì thế, có lẽ đã đến lúc An nên dừng bước trên con đường báo chí đầy chông gai này. Đó là một quyết định khó khăn, nhưng hạnh phúc đã dẫn lối cho cậu…
Đọc thêm: Bản sắc cá nhân: Đi tìm sắc màu độc nhất của bạn giữa thế gian này
Buông bỏ để hạnh phúc, và hơn thế nữa
Nghe có vẻ kỳ quặc, nhưng sự buông bỏ thường mang lại cho tôi nhiều hơn là mất đi. Tôi nhận ra đôi khi buông bỏ cũng là một loại hạnh phúc vô giá mà tôi có thể dễ dàng nhận được. Dưới góc nhìn cá nhân, sau đây là một số “món quà” tuyệt vời mà tôi được tặng từ khi kết bạn với sự buông bỏ:
Buông bỏ là tự do
Tôi từng tự nhốt mình vào một nhà tù, với mớ song sắt là những áp lực ngày ngày đè nặng trên đôi vai. Nhà tù này biến tôi thành một tù nhân đáng thương giữa thế giới tôn sùng tự do này. Tôi mắc kẹt trong những khuôn khổ cứng ngắc, để áp lực xiềng xích đôi chân và áp đặt lên chính mình cả núi ảo tưởng, niềm tin vô lý.
Cho đến một ngày, sự buông bỏ đến và trao cho tôi chiếc chìa khóa để mở cửa nhà tù ấy. Từ bỏ những điều đang trói buộc cuộc sống tựa như vứt bỏ hết toàn bộ những viên đá mang trên người. Tôi nhẹ nhõm hơn, thanh thản hơn và tự do hơn. Tôi có thể thỏa thích bay khắp bốn phương trời theo ý muốn của mình, chứ không còn phải ngắm nhìn bầu trời qua khung sắt tối ngòm.
Với tôi, buông bỏ chính là sự giải phóng tâm trí lớn nhất mà bản thân từng đạt được.
Buông bỏ là phát triển
“Khi bạn buông bỏ, bạn nhường chỗ cho những khởi đầu mới hạnh phúc hơn” – Remez Sasson
Đôi khi cuộc sống như một nhà kho, có những đồ dùng mốc meo mà tôi chẳng cần đến chúng. Giữ lại chỉ càng khiến nhà kho của tôi thêm chật chội và bừa bộn. Hậu quả là tôi không thể nào cất giữ được bất cứ đồ vật nào khác nữa.
Một điều chắc chắn, sự phát triển là một vị khách khó tính. Nó chẳng bao giờ gõ cửa một nơi ngổn ngang như nhà kho của tôi. Vậy nên, để nhường chỗ cho “vị khách khó tính” này, tôi chỉ có thể vứt bỏ hết mớ vật dụng bừa bãi kia.
Từ khi tôi đóng lại cánh cửa báo chí, có muôn vàn cánh cửa khác mở ra cho tôi. Tôi có nhiều không gian phát triển hơn, tiếp cận với nhiều lĩnh vực mà bản thân cảm thấy yêu thích, cũng như không còn phải tốn thời gian và công sức cho những điều “chẳng đâu đến đâu”. Sự phát triển với tôi giờ đây không chỉ là học hỏi cái mới, mà còn là buông bỏ những cái cũ rích ngăn trở bước chân mình.
Đọc thêm: 6 thiên kiến tâm lý đang phá nát cuộc đời tôi (và có thể là cả của bạn)
Buông bỏ là quay về với chính mình
Một trong những nỗi sợ lớn nhất của việc buông bỏ là sợ đánh mất chính mình. Ban đầu khi từ bỏ ngành học, tôi cảm tưởng toàn bộ danh tính mà mình vun đắp suốt 4 năm trong phút chốc tan thành mây khói. Điều này như một mảnh trong con người tôi đã bị đánh rơi mất. Và trải nghiệm này khiến tôi tự nghi ngờ bản thân mình, liệu rằng quyết định này đã đúng hay chăng?
“Only time will tell”, thời gian sẽ trả lời tất cả, hóa ra mảnh rơi ra ấy chẳng phải là mảnh ghép không thể thiếu, mà nó cũng chỉ vẻn vẹn là một mảnh trên con thuyền Theseus. Việc buông bỏ không những không khiến tôi đánh mất bản thân, trái lại còn giúp tôi tiến gần hơn với bản sắc cá nhân của mình. Những gì khiên cưỡng đã bị quẳng đi, giờ đây chỉ còn lại những gì vốn hài hòa với bản sắc cá nhân, với con người chân thật trong tôi.
Đó chẳng phải là chính mình hay sao?
Buông bỏ là hạnh phúc
Trước đây, tôi thường nghĩ rằng hạnh phúc là đạt được một điều gì đó tỷ như công việc yêu thích, mức lương mơ ước, một ngôi nhà đẹp, chiếc máy tính có thể chiến mọi tựa game,… Việc theo đuổi những điều ấy, trớ trêu thay lại mang đến cho tôi nhiều bất hạnh hơn là hạnh phúc. Tôi đứng ở một ngọn núi này, ngắm nhìn ngọn núi bên cạnh và ước rằng: “Nếu mình đứng ở đó, mình sẽ là người hạnh phúc nhất trên đời!”, trong khi ngọn núi dưới chân tôi vốn dĩ đã rất tuyệt vời rồi!
Ấy vậy mà, sự buông bỏ mang lại hạnh phúc còn nhiều hơn gấp bội so với “đứng núi này, trông núi nọ” như thế. Buông bỏ giúp thanh lọc tâm hồn tôi khỏi những tạp chất, giúp tâm trí tôi an yên hơn, và giúp tôi tháo bỏ những điều bất hạnh ra khỏi đời sống. Buông bỏ càng nhiều, hạnh phúc càng nhiều. Như thiền sư Thích Nhất Hạnh từng viết: “Buông bỏ là sự tự do. Sự tự do mang lại bình an. Bình an là cội nguồn của hạnh phúc.”.
Thay vì hao tâm tổn sức theo đuổi những điều quá xa vời để đạt được hạnh phúc, tôi chỉ cần học cách buông bỏ để hạnh phúc gấp bội. Hời to phải không?
10+ câu trích dẫn về sức mạnh của sự buông bỏ có thể thay đổi cuộc sống
- “Bạn không thể hạnh phúc nếu bạn không bình yên. Bạn không thể bình yên nếu bạn không buông tay.” – Vận động viên Maxime Lagacé
- “Buông bỏ có nghĩa là giảm gánh nặng cảm xúc của bạn, và trở nên tự do và hạnh phúc.” – Chuyên gia phát triển bản thân Remez Sasson
- “Mối hận thù là một sự lãng phí hạnh phúc hoàn hảo. Hãy cười khi bạn có thể. Xin lỗi khi bạn nên và buông bỏ những gì bạn không thể thay đổi.” – Ca sĩ Drake
- “Chìa khóa của hạnh phúc là học cách buông bỏ – buông bỏ nỗi sợ hãi, buông bỏ sự kỳ vọng, và buông bỏ cả quá khứ.” – Nhà văn Jack Kornfield
- “Hạnh phúc không phải là đạt được nhiều hơn, mà là học cách buông bỏ bớt đi.” – Tác giả Marie Kondo.
- “Một số người nghĩ rằng bám trụ làm chúng ta mạnh mẽ. Nhưng đôi khi nó là buông bỏ.” – Nhà thơ Hermann Hesse
- “Trong khi buông bỏ, bạn sẽ mất đi nhiều thứ từ quá khứ, nhưng bạn sẽ tìm thấy chính mình.” – Tác giả Deepak Chopra
- “Buông bỏ những thứ khiến bạn cảm thấy đã chết. Cuộc sống đáng sống!” – Nữ ca sĩ Rihanna
- “Thiền vĩ đại nhất là một tâm buông bỏ.” – Atisa
- “Chữa lành có thể không phải là trở nên tốt hơn, mà là buông bỏ mọi thứ không phải là bạn – tất cả những kỳ vọng, niềm tin – và trở thành con người của bạn.” – Bác sĩ Rachel Naomi Remen
- “Nếu bạn không thể làm gì với nó, thì hãy để nó đi. Đừng trở thành tù nhân của những thứ bạn không thể thay đổi.” – Diễn giả Tony Gaskins
Đọc thêm: Nghiện mạng xã hội: 7 điều vô giá mạng xã hội đã cướp mất của tôi
Lời kết
Hạnh phúc không chỉ đến từ những điều nhận được, đôi lúc nó bắt nguồn từ việc buông bỏ những điều không thuộc về chúng ta. Tự thân buông bỏ chính là hạnh phúc. Nó giúp cởi bỏ những gánh nặng, giúp bước chân chúng ta càng thêm thanh thoát trên con đường cuộc đời. Càng buông bỏ, chúng ta càng nhẹ nhàng. Và khi ấy, chúng có thể chạy băng băng trên con đường cuộc đời, chứ không phải ì ạch từng bước chân bởi vô vàn gánh nặng trên vai.
Bạn đã từng buông bỏ điều gì khiến bản thân cảm thấy không hạnh phúc hay chưa? Chia sẻ với tôi nhé!